Thread subject: Diễn đàn kỹ thuật in Việt Nam :: Và một ông chủ mới sắp ra đời… (nối bản)

Posted by leo on 13-10-2010 17:38
#125

Chức năng của giáo dục là xua đi nỗi sợ hãi (tức không có tự tin để thực hiện công việc) kể cả bên trong và bên ngoài cơ thể, cái nỗi sợ đã phá hũy suy nghĩ của chúng ta, phá hủy mối quan hệ lẽ ra phải tốt đẹp của chúng ta, và cả tình yêu đối với con người và thiên nhiên.

“Giáo dục là giúp ta nhận thức về SỰ CẦN THIẾT phải thay đổi bên trong và thế giới bên ngoài chúng ta, BIẾT CÁCH LÀM (đặc biệt là làm cho HIỆU QUẢ - tức đạt kết quả trong thời gian ngắn nhất), và đặc biệt, học YÊU VIỆC BẠN ĐANG LÀM chứ không học cách làm những cái bạn chưa làm được và không có thế mạnh để làm”

Còn nhớ một lần, trường mời một giáo viên dạy tiếng Pháp (GV trước 75) làm thời vụ. Ông này có một cách giảng dạy rất đăc biệt mà ai cũng thích thú. Thậm chí còn cho học trò ngồi chơi một tiết để nói chuyện trên trời dưói đất (bằng tiếng Pháp). Nói sai cũng được, không cần sửa, miễn nói trúng chủ đề. Sau đó ông tổng kết tất cả ý kiến lại bằng nguyên văn trò nói, sai có đúng có và phân tích. Kiểu dạy này đúng là lạ và làm học sinh nhớ rất lâu. Sau đó ông bị... cho thôi việc vì thấy học sinh rảnh quá Grin.

Dĩ nhiên là chúng ta phải làm cùng lúc nhiều việc, nhưng lại phải tập trung làm một việc hiệu quả trước đã. Đây là một khái niệm hơi khó và hơi trừu tượng.

Phải làm việc nhỏ cho tử tế đã.

Hãy nhìn xung quanh bạn, chuyện gì xãy ra khi bạn có tham vọng thực hiện một điều gì đó? Bạn thúc ép mọi người, kể cả xin tiền bố mẹ, vay nặng lãi để làm một việc mà bạn khăng khăng cho là đúng. Từ lúc đó, bạn trở nên ác độc, hay cáu gắt, và từ đó tạo nên sự mâu thuẫn giữa những người “thành công” và người bị bỏ rơi lại phía sau trong con đường đua tranh đó.

Cái này thì em thấy nhiều. Nếu thành công chỉ nhờ vận may.

Một lần nữa, tôi muốn bạn CHÚ Ý nhìn rõ cuộc sống, Khi bạn TOÀN TÂM làm một việc gì đó, bạn không hề suy nghĩ đến chuyện cạnh tranh, lợi nhuận hay thu nhập, (miễn là bạn còn có thể sống cần kiệm được với thu nhập hiện tại), và phải chăng giáo dục có vai trò giúp bạn nhận thức ra cái mà bạn sẽ yêu thích để làm, chứ không phải thả lún cho bạn tự do đi tìm với cái giá đắt hơn trong cuộc sống?

Thế giới giờ bớt an toàn hơn nhưng không có nghĩa ta phải ru rú trong lo sợ. Vừa rồi mưa to, có ông ngồi trong nhà vẫn bị sét hỏi thăm đấy thôi.

Tôi từng thấy nhiều người có một cuộc sống bất hạnh: họ vật vả với cái nghề kiếm ra tiền, nhưng lại không cảm thấy hạnh phúc với cái công việc đó, nhưng đã quá muộn đối với họ. Không nhìn ra cái việc bạn thật sự muốn làm, đầu óc của bạn sẽ chỉ là một cổ máy đều đặn, làm việc một cách buồn tẻ, và chỉ có sự chán ngấy, rồi suy tàn và chết. Do đó điều rất quan trọng là hãy nhanh chóng phát hiện ngay từ lúc còn trẻ, bạn muốn làm cái gì và YÊU THÍCH làm cái gì, và đó là cách DUY NHẤT để tạo nên một XÃ HỘI MỚI đem lại HẠNH PHÚC CHO BẠN hơn.

Cũng khó cho họ. Khi bạn đã thấy được sự giới hạn của người khác, tức là bạn đã có cơ hội phát triển hơn họ rồi.

Bạn biết đấy, nếu bạn THỰC SỰ nghĩ rằng một điều gì đó là quan trọng, lá đáng làm, thì KHÔNG AI có thể bắt bạn không làm và không thành công với việc đó cả. Nếu bạn, tôi và một nhóm ai đó ở đây thực sự tin rằng chúng ta chỉ cần học cách làm hiệu quả để hạnh phúc hơn, thì chúng ta sẽ tạo ra cái trường dạy học đó mà không cần xin bất cứ một giấy phép nào, và chỉ việc toàn tâm, toàn ý, toàn sức lực để thực hiện cái trường đó, bất kể là nó khởi sự ở một căn phòng nhỏ bé, thậm chí một mãnh đất hoang tàn, và không hề sợ hãi về những kết quả mà nó mang lại cho chúng ta.

Hoàn toàn chính xác, vấn đề là cách tiếp cận thật sự mới mẻ, không cứng nhắc và cầu thị.